tâm lý học; tình yêu; phát triển bản thân; kỹ năng mềm; gia đình; giao tiếp; chia sẻ; đàn ông và phụ nữ; khác biệt giới; giải quyết mâu thuẫn; tâm lý đàn ông; mong đợi trong tình yêu; thấu hiểu; mối quan hệ; người yêu.
Mâu thuẫn và giận dỗi là điều bình thường và cần thiết: Chúng không phải là dấu hiệu của sự không hợp nhau, mà là "lời kêu gọi" để cả hai hiểu rằng cách yêu hiện tại chưa đúng và cần phải điều chỉnh. Đừng vội chia tay chỉ vì những bất đồng.
Đàn ông và phụ nữ có những rào cản giao tiếp khác nhau: Đàn ông gặp khó khăn trong việc miêu tả cảm xúc và thừa nhận sự mềm yếu. Phụ nữ, dù hiểu rõ cảm xúc, lại thường có xu hướng né tránh mâu thuẫn và không dám nói thẳng ra.
Phụ nữ có nhu cầu kết nối qua giao tiếp cao hơn đàn ông rất nhiều: Phụ nữ thích "buôn chuyện" về mọi thứ trên đời để cảm thấy gắn kết. Đàn ông thì ngược lại, bộ não logic của họ chỉ tập trung vào những chủ đề "quan trọng" và "có liên quan".
Đàn ông "không có gì để kể" không phải vì họ vô tâm, mà vì bộ não họ không ghi nhận những chi tiết nhỏ: Với đàn ông, nếu không có sự kiện gì lớn xảy ra, thì "ngày hôm nay cũng như ngày hôm qua". Họ thực sự không nghĩ rằng việc cô lễ tân đổi kiểu tóc là một thông tin đáng để chia sẻ.
Phụ nữ cần kiên nhẫn "dạy" người đàn ông cách chia sẻ mà họ mong muốn: Vì sự khác biệt nền tảng này, phụ nữ nắm vai trò quan trọng trong việc thu hẹp khoảng cách giao tiếp. Thay vì mong đợi đàn ông tự hiểu, phụ nữ nên chấp nhận sự khác biệt và kiên nhẫn hướng dẫn họ cách kết nối theo ý mình.
Bạn có bao giờ cảm thấy thất vọng vì người yêu không chia sẻ những chi tiết nhỏ trong ngày của họ không? Sau khi hiểu về sự khác biệt trong tư duy logic của đàn ông, bạn sẽ thay đổi kỳ vọng của mình như thế nào?
Là phụ nữ, bạn có thường mong đợi người đàn ông của mình phải tự động biết bạn muốn gì không? Suy nghĩ này đã gây ra những mâu thuẫn nào trong mối quan hệ của bạn?
Là đàn ông, bạn cảm thấy thế nào khi bị yêu cầu phải "chia sẻ nhiều hơn" trong khi bạn thực sự cảm thấy không có gì đáng kể? Làm thế nào để bạn có thể đáp ứng nhu cầu kết nối của cô ấy mà không cảm thấy áp lực?
Video cho rằng phụ nữ nắm quyền quyết định sự bền vững của mối quan hệ vì họ cần kiên nhẫn "dạy" đàn ông cách giao tiếp. Bạn có đồng ý với quan điểm này không? Tại sao?
Làm thế nào để phân biệt giữa việc một người thực sự "không có gì để kể" do khác biệt tâm lý và việc họ thực sự không muốn chia sẻ vì một lý do khác?
Bài viết này hướng tới chủ yếu là những người chưa từng có mối tình nào hoặc có kinh nghiệm tình trường rất là ít. Mục đích của việc làm này là để chúng ta cùng có một cái nhìn thực tế về một mối quan hệ tình cảm nghiêm túc.
Khi bước vào một mối quan hệ tình cảm nghiêm túc thì chắc chắn là bạn sẽ mong có hạnh phúc và mong cầu rằng người kia sẽ làm cho bạn thấy hạnh phúc theo đúng ý của bạn. Tuy nhiên thì chỉ có mình bạn biết rõ nhất điều gì làm hài lòng bạn còn điều nào không. Người kia dù hợp với bạn tới đâu chăng nữa, nhiều điểm chung với bạn tới đâu đi chăng nữa, rồi cũng sẽ có lúc họ làm bạn phật lòng. Thời gian hai bạn ở bên nhau càng nhiều, trò chuyện tiếp xúc với nhau càng nhiều thì những cái phật lòng đó sẽ lộ ra càng nhiều.
Vậy thì sao? Điều đó có nghĩa là gì? Điều đó không có nghĩa là chính thức yêu nhau được 3 tháng thì bạn vội cho rằng hai người không hợp nhau và muốn chia tay. Tuy nhiên đây là kết luận khá là phổ biến ở các cặp đôi, đặc biệt ở các cặp đôi trẻ hay của những người thiếu kinh nghiệm sống, khi họ dễ bị mộng tưởng về một tình yêu đẹp không tì vết và họ cho rằng nếu người đó đúng là dành cho mình thì đáng nhẽ bọn mình nên vui vẻ, hạnh phúc 24/7 chứ không phải cứ dăm bữa nửa tháng là lại cãi nhau hay là dỗi nhau.
Rất nhiều bạn trong số này thậm chí suốt thời gian đầu không dám bày tỏ suy nghĩ thật của mình, nghĩ rằng "Thôi bọn mình mới yêu, mình không muốn hai người phải cãi vã đâu", để rồi từ đó cứ liên tục phải nuốt những cục ấm ức vào lòng, giết dần giết mòn tình yêu. Điều này rõ ràng là không đúng. Đến cả những cặp bố mẹ đã già nhưng vẫn hạnh phúc chắc chắn cũng đã từng có những ngày, thậm chí là những năm cãi vã, giận dỗi, thậm chí là đòi chia tay, đòi ly dị. Thì làm sao các bạn lại mong đợi một người vừa mới gắn bó với bạn lại có thể hiểu rõ tính của bạn, nhu cầu của bạn ở mọi góc cạnh để chiều theo ý bạn một cách hoàn hảo?
Đó là chưa kể có khi chính bản thân bạn cũng chưa biết chính xác là mình muốn được yêu như thế nào. Và ngay cả biết được rồi thì bạn của năm 18 tuổi sẽ có nhu cầu khác với bạn của năm 25 tuổi. Vậy nên việc giận dỗi nhau chắc chắn là sẽ xảy ra và đó là điều bình thường. Hành động giận dỗi đó nhiều khi nó chỉ đơn giản là lời kêu gọi "Anh ơi" hay là "Em ơi, đấy không phải là cách mà em hay anh muốn được yêu đâu". Nó không có nghĩa là hai người quá khác biệt mà đơn giản là hai người cần nói ra rõ ràng vấn đề của mình để cả hai cùng tìm ra một giải pháp chung, một con đường ở giữa để hai người có thể cùng tiếp tục đi tiếp.
Khó Khăn Giao Tiếp Của Hai Phái
Vậy thì điều này có gì mới? Chẳng phải là mình đã từng nói cái này ở cái Vlog trước rồi sao? Đúng, nhưng mình cần nhấn mạnh rằng chính vì đàn ông và phụ nữ có lối suy nghĩ khác nhau nên họ gặp những khó khăn riêng trong việc nói ra sự khó chịu của mình.
Đàn ông thì gặp khó khăn trong việc miêu tả cảm xúc của mình, nhất là khi mà việc miêu tả đó đi cùng với sự thừa nhận rằng anh ta cũng có sự mềm yếu, cũng có những nhu cầu về mặt tình cảm như một người phụ nữ. Còn phụ nữ thì dù hiểu rõ những cảm xúc tiêu cực trong mình nhưng lại gặp khó khăn trong việc dám nói ra những cảm xúc ấy vì rất nhiều người trong số họ rất sợ một cuộc nói chuyện nghiêm túc, thậm chí là căng thẳng, ngay cả khi cuộc nói chuyện ấy là cần thiết.
Thêm vào đó, có một thách thức cho cả hai giới khiến cho ngay cả khi hai bên có thể nhận thức được những khó khăn đó và cố gắng sửa chữa chúng thì chúng ta rồi cũng vẫn sẽ có những lúc cảm thấy đau đầu vì nhau, cảm thấy rằng đối phương thật sự là một người khó chịu. Vì sao? Nếu người đàn ông có thể học được cách bình tĩnh nói ra cảm xúc của mình và cho người phụ nữ biết mỗi khi họ khó chịu, và người phụ nữ học được cách vượt qua được thói quen né tránh mâu thuẫn để làm điều tương tự, thì tại sao chúng ta lại vẫn nghĩ về nhau như vậy?
Câu trả lời thực ra dễ hiểu nhưng lại khó thì chấp nhận. Theo các bạn thì đàn ông và phụ nữ, ai là người có sinh lý phức tạp hơn? Có lẽ không chỉ cánh đàn ông mà có cả rất nhiều các chị em cũng có thể tự thừa nhận rằng phụ nữ luôn là người suy nghĩ phức tạp hơn. Vấn đề ở chỗ là rất nhiều chị em ngoài kia luôn mong đợi rằng người đàn ông của mình đáng nhẽ cũng phải nghĩ giống mình, giao tiếp với mình giống như cách các bạn thân giao tiếp với mình, và đáng nhẽ anh ấy cũng phải tự động biết được điều mình muốn là gì. Vì ai mà chẳng muốn thế, đúng không? Vì chính họ hiểu rõ họ đang suy nghĩ gì nên các chị em ấy nghĩ rằng đó là những suy nghĩ, những mong cầu đơn giản mà ai cũng có thể tự biết hay tự suy ra được. Và vì vậy là nên là khi mà anh người yêu không thể làm được điều đó thì với họ đó là sự mất dần đi của tình yêu.
Lấy ví dụ thực tế thế này, và ví dụ này thực sự là đã xảy ra với rất nhiều anh em trong quanh mình nhé. Chúng ta đều biết là phụ nữ có nhu cầu kết nối cao hơn rất nhiều so với đàn ông. Họ thích buôn chuyện và những chủ đề họ buôn thì có thể nói là trên trời dưới bể. Từ góc nhìn logic và đơn giản của đàn ông thì có quá nhiều trong số những câu chuyện đang được buôn đó thực sự chả liên quan gì tới cuộc sống hàng ngày của họ. Và đàn ông sẽ không thể nào hiểu được tại sao những người phụ nữ đó lại nghĩ rằng đó là những thứ đáng để kể ra hay tại sao những người bạn nữ kia lại thích thú khi nghe những câu chuyện đó. Trong khi đó, bạn có thể tóm gọn lại số lượng chủ đề nói chuyện của đàn ông trên một bàn tay: thể thao, chính trị, gái đẹp, công việc, gia đình. Họ chỉ nói những gì thực sự có liên quan tới những gì đã được trao đổi chứ không lan man sang những thứ khác.
Sự khác biệt đó dẫn tới một mâu thuẫn cực kì kinh điển như sau: khi hai bạn đều đã đi làm và đã dần ổn định cuộc sống thì có thể nói là mỗi ngày của bạn đều như một vòng lặp. Sáng sớm thức dậy, vệ sinh cá nhân, ăn sáng, tới chỗ làm và làm việc với cùng những con người đó, cùng công việc đó. Đến trưa thì bạn đi ăn trưa, về lại và làm lại vẫn là công việc đó. Đến chiều thì bạn về, ăn tối, tập gym rồi lại về nhà nghỉ ngơi, xem phim rồi đi ngủ, sớm mai dậy đi làm lại. Có thể nói là đưa cuộc sống vào guồng ổn định là mục tiêu mà ai cũng mong muốn. Kể cả có gì đó thay đổi thì nó cũng chỉ thay đổi trong phạm vi hạn hẹp. Ví dụ như là ăn tối thì bạn có thể tự ăn một mình hoặc là rủ người yêu đi ăn hoặc đấy đi ăn cùng đồng nghiệp. Lúc tan làm thì thay vì ai về nhà nấy thì bạn chủ động đi đón người yêu. Đại khái là sẽ không có quá nhiều thay đổi lớn khi bạn đã cố gắng phấn đấu để có được một nguồn thu nhập ổn định.
Nào, về góc nhìn của đàn ông, khi mới yêu, khi mà hai bạn còn chưa biết quá nhiều về nhau thì họ có rất nhiều thứ để kể cho cô gái: họ làm công việc gì cụ thể ra sao, đội của họ gồm những ai, tính cách ra sao, một ngày làm việc của họ gồm những gì, vân vân và vân vân. Nhưng khi cô gái đã biết về những thông tin cơ bản đó rồi, đàn ông thực sự không thể nào nghĩ ra gì thêm được cả, trừ phi có một sự kiện hay thay đổi gì đó thực sự lớn xảy ra. Ví dụ như một vị sếp từ chức hay là bạn thân đồng nghiệp quyết định đăng ký một khóa tiếng Trung. Còn nếu không, với họ, ngày nào đi làm cũng giống như ngày nào. Bộ não vô cùng đơn giản của đàn ông vẫn sẽ không thể nghĩ ra được là cái việc mà cái con bé lễ tân mới đổi kiểu tóc hay là việc bác lao công di chuyển vị trí máy uống nước là việc mà phụ nữ thích nghe. Mà thậm chí có khi họ còn không nhận ra được những điều đó.
Thế nhưng đó lại là điều mà cô gái mong đợi được nghe, bởi vì với cô ấy nội dung có thể không quan trọng nhưng cái cảm giác được biết về một ngày của người yêu, cảm giác được thế giới của cô ấy và thế giới của anh được hòa làm một là vô cùng quan trọng. Cô ấy nghĩ rằng "Khi mình đi làm, mình để ý thấy rất nhiều thứ xung quanh và mình luôn thích buôn với anh ấy về tất cả những điều đó thì đáng nhẽ anh ấy cũng phải cảm thấy như vậy chứ". Và như vậy, sau một thời gian yêu nhau, giữa hai người xảy ra cãi vã rằng cô gái thì buộc tội anh người yêu rằng là anh ấy không chịu chia sẻ, còn anh người yêu thì cảm thấy uất ức vì anh ấy cảm thấy mình đã kể hết tất cả những gì xảy ra trong cuộc sống của anh ấy rồi.
Đến đây thì chắc là các bạn đã dần hiểu ra vấn đề chứ? Thứ mà chị em phụ nữ nghĩ rằng đáng để kể lại không phải là thứ mà đàn ông nghĩ rằng đáng để nhắc đến. Ngay cả khi các chị em có nói thẳng ra "Các anh nên chia sẻ nhiều hơn" thì các anh cũng sẽ bị bối rối rằng "Biết là như vậy rồi nhưng mà bây giờ chia sẻ cái gì bây giờ?". Họ chắc chắn sẽ kể cho bạn nếu ở cơ quan hôm đó có động đất, vợ sếp tới tận công ty đánh ghen hay họ bị cướp giật trên đường về nhà. Nhưng nếu cuộc sống hàng ngày của các anh em vẫn cứ bình yên, guồng quay ngày hôm nay vẫn giống như ngày hôm qua, thì việc bắt các anh kể cái gì đó mới cho các chị thực sự còn khó hơn việc bắt các anh tìm ra phương thuốc chữa bách bệnh ung thư.
Đàn ông dù có cố đến mấy cũng không thể nào giao tiếp với phụ nữ như cách các chị em hay bạn thân giao tiếp với nhau. Có rất nhiều anh em ở ngoài kia chiều người yêu, cố gắng ép mình nghĩ ra cái để kể cho người yêu, nhưng chắc chắn vẫn sẽ khó có thể đáp ứng được nhu cầu giao tiếp của người yêu như cách con bạn thân của cô ấy buôn chuyện. Cách duy nhất để đàn ông có thể lúc nào cũng có những câu chuyện mới để kể sau khi hai người đã biết quá rõ về nhau, có lẽ đó là ngày ngày đi buôn chuyện với nhiều người, cố gắng săm soi và ghi nhớ mọi thông tin, mọi câu chuyện không hề liên quan tới anh ấy và cùng người yêu soi mói, bình phẩm những người thậm chí còn không biết anh ta là ai. Thứ nhất, đó không phải là cách mà những người đàn ông trưởng thành ứng xử và giao tiếp. Thứ hai, các chị em hay gọi những người đàn ông như thế là "thằng đàn bà". Thế nhưng nhiều chị em lại không thể chấp nhận được khi người đàn ông của mình giao tiếp cho ra dáng đàn ông.
Ngay cả khi người đàn ông nói rằng "Em muốn biết gì thì cứ hỏi anh, anh sẽ trả lời chứ anh không biết là còn phải chia sẻ cái gì với em nữa vì anh không thấy cái gì đáng kể cả", thì có lẽ họ cũng sẽ không hài lòng với câu trả lời của anh ấy, nhất là khi câu trả lời của ngày hôm nay cũng không khác với ngày hôm qua là mấy. Họ cảm thấy quá mệt mỏi khi phải chỉ từng tí một cho anh người yêu là "Đáng nhẽ việc này hay là việc kia anh phải kể cho em chứ". Như đã nói, họ cho rằng như vậy là hai người không có kết nối, là hết yêu, là chia tay. Để rồi khi nói chuyện với một người đàn ông khác, vì mới nên ban đầu họ nghĩ rằng "Anh chàng này biết chia sẻ hơn so với anh cũ", nhưng rồi sau một thời gian đã hiểu rõ về nhau, vấn đề cũ lại lặp lại.
Vậy thì sự khác biệt về nhu cầu giao tiếp cộng thêm với sự khác biệt về cách giải quyết mâu thuẫn như đã nói ở đầu Vlog sẽ khiến cho hai giới dù cảm thấy hấp dẫn về nhau nhưng sẽ luôn cảm thấy đau đầu về nhau giữa hai luồng suy nghĩ khác nhau.
Tại sao mình lại nói Vlog này được dành cho những bạn chưa yêu bao giờ hay những bạn còn ít trải nghiệm tình trường? Đó là vì những điều này có thể giúp các bạn hiểu rõ hơn lý do đằng sau những cuộc cãi vã giữa hai người, đặc biệt là trong giai đoạn hai người đã biết đủ nhiều về nhau. Bởi đó là giai đoạn mà cả hai người đều giảm dần hormone hạnh phúc và có cái nhìn thực tế hơn về mối quan hệ, và đồng thời phải đối mặt với những sự khác biệt trần trụi, thậm chí là xấu xí của nó.
Ai cũng đồng ý rằng giao tiếp là chìa khóa dẫn tới hạnh phúc của một mối quan hệ tình cảm. Thật ra thì vấn đề của đàn ông không phải là nói ra suy nghĩ của mình vì họ vốn là giống loài của sự đơn giản, trực tính, thẳng thắn rồi. Tuyệt, nếu bạn bảo họ nói thì họ sẽ nói, hoặc nếu bạn hỏi thì họ sẽ trả lời. Vấn đề của đàn ông thực ra là nói ra như thế nào. Trong khi đó, vấn đề của phụ nữ là muốn trốn tránh việc giao tiếp, hoặc mong đợi người đàn ông phải tự đoán được người phụ nữ nghĩ gì, từ đó họ đỡ phải nói nữa, hoặc là giao tiếp nhiều hơn những gì mà bộ não đơn giản của đàn ông có thể nghĩ ra. Và vấn đề này thì khó giải quyết hơn rất nhiều.
Một người bạn từng yêu xa đã nói với mình rằng thà cô ấy nói thẳng là cô ấy muốn tao nghỉ làm ở Úc để về nước chung với cô ấy thì ta còn dễ thực hiện hơn là việc cô ấy tự dưng thay đổi cách nói chuyện rồi bắt tao phải biết lý do cô ấy dỗi.
Vì vậy, mặc dù cả hai phía đều phải nỗ lực vun vén cho mối quan hệ, nhưng quan niệm của mình là phụ nữ sẽ là người nắm trong tay quyền quyết định xem mối quan hệ có bền vững hay không. Vì họ là người có những suy nghĩ, những mong muốn, những dải cảm xúc phức tạp hơn, họ nên là người kiên nhẫn và dạy cho người đàn ông của họ cách mà họ muốn được kết nối. Các anh em thật sự không phải là hết yêu hay là vô tâm, mà ngược lại, họ luôn muốn hết lòng yêu chiều và làm cho người họ yêu hạnh phúc, chỉ là họ không biết cách làm vì trước giờ chưa ai dạy cho họ mà thôi.
Vì vậy, để bớt đau đầu về nhau thì hãy biết chấp nhận sự khác biệt giữa hai giới và cùng nhau điều chỉnh nhá. Vậy là tới cuối Vlog rồi. Rất mong Vlog này sẽ giúp được các bạn trẻ có thể nhìn xuyên qua được giai đoạn đầu đầy màu hồng của tình yêu và chuẩn bị sẵn tinh thần cho những mâu thuẫn trong tương lai, đón nhận nó với một cái nhìn khách quan và có những giải pháp đúng đắn. Và bây giờ, tạm biệt.