phát triển bản thân; kỹ năng mềm; tâm lý học; chống lười; quản lý thời gian; kỷ luật bản thân; lập kế hoạch; đặt mục tiêu; ý chí; thói quen tốt; hiệu suất; sinh viên; người đi làm; trì hoãn.
Lập kế hoạch cụ thể và có thể nhìn thấy được: Thay vì chỉ nghĩ trong đầu, hãy ghi lại mọi việc cần làm vào một công cụ hữu hình như Google Calendar. Việc này không chỉ giúp bạn không quên việc mà còn là bước đầu tiên để hình thành thói quen kỷ luật, chống lại sự trì hoãn.
Chia nhỏ công việc thành những phần cực nhỏ để giảm bớt sự đáng sợ: Một bài luận 3000 chữ nghe rất nản, nhưng viết 100 chữ mỗi ngày thì lại rất khả thi. Việc chia nhỏ nhiệm vụ sẽ đánh lừa bộ não, khiến công việc có vẻ dễ dàng hơn, từ đó giúp bạn dễ dàng bắt tay vào làm và duy trì động lực.
Tìm ra mục tiêu có ý nghĩa trong cuộc sống: Sự lười biếng thường xuất phát từ việc không có mục tiêu rõ ràng. Khi bạn có một mục đích cụ thể và ý nghĩa (ví dụ: có thân hình cân đối, đạt được thành tích trong học tập), bạn sẽ có động lực mạnh mẽ để hành động và vượt qua sự lười biếng bản năng.
Vượt qua sự lười là một cuộc chiến chống lại bản năng: Bộ não con người được lập trình để tiết kiệm năng lượng, đó là lý do chúng ta lười. Để thành công, bạn phải dùng ý chí để rèn luyện kỷ luật, phân biệt giữa "cái muốn làm" (chơi game, lướt mạng) và "cái phải làm" (học bài, tập gym).
Chống lười từ khi còn trẻ là một lợi thế cực lớn: Rèn luyện kỷ luật và thói quen làm việc có kế hoạch từ khi còn là sinh viên sẽ giúp bạn có một xuất phát điểm vượt trội so với bạn bè đồng trang lứa khi bước vào thị trường lao động.
Bạn có đang lập kế hoạch cho công việc hàng ngày của mình không? Nếu có, công cụ bạn sử dụng là gì và nó đã giúp bạn cải thiện hiệu suất như thế nào?
Hãy nghĩ về một nhiệm vụ lớn mà bạn đang trì hoãn. Bạn có thể chia nhỏ nó thành những bước "cực nhỏ" nào để có thể bắt đầu ngay hôm nay?
Mục tiêu lớn nhất trong cuộc sống của bạn hiện tại là gì? Mục tiêu đó có đủ mạnh mẽ để thúc đẩy bạn vượt qua sự lười biếng hàng ngày không?
Bạn có nhận ra những lúc mình hành động theo "bản năng lười" không (ví dụ: chọn lướt điện thoại thay vì đọc sách)? Làm thế nào để bạn có thể dùng ý chí để đưa ra lựa chọn tốt hơn vào những khoảnh khắc đó?
"Nếu bạn không lười, bạn sẽ dùng thời gian đó để làm gì nhằm nâng cao giá trị bản thân?" Câu trả lời cho câu hỏi này tiết lộ điều gì về những ưu tiên thực sự của bạn?
Ai cũng biết lười là không tốt nhưng ai cũng lười, vì lười thì sướng. Bọn nó, bản năng của chúng ta vốn rất lười vì nó muốn chúng ta để dành năng lượng để bảo tồn cơ thể, để sẵn sàng cho những tình huống đe dọa tính mạng, chứ không muốn chúng ta đi học, không muốn chúng ta phải dọn nhà, không muốn chúng ta phải làm bài tập về nhà hay là chạy deadline.
Chính vì vậy mà rất nhiều người biết mình lười, biết lúc mà đáng nhẽ là mình phải chăm nhưng lại không thể cưỡng lại cái sự cám dỗ từ việc lười đó. Vlog này được dành để nói về 3 thói quen giúp bạn vượt qua sự lười. Nhưng trước khi nói về chúng thì mình vẫn phải nhấn mạnh lại là lười là một thói quen và dù phương pháp nào mình gợi ý sau đây để vượt qua nó, điều quan trọng nhất vẫn là ý chí của bạn. Đủ mạnh mẽ thì sẽ vượt qua được cái lười. Những phương pháp mình gợi ý sau đây chỉ là kim chỉ nam giúp bạn thay vì cố gắng một cách vô định thì có định hướng rõ ràng cho cái ý chí đó mà thôi.
Thói quen đầu tiên để vượt qua sự lười đó là lên kế hoạch cho một ngày. Lên kế hoạch ở đây không phải là lên trong đầu, tưởng tượng ra mình sẽ phải làm gì, mà thực sự có một kế hoạch mà bạn có thể nhìn thấy và tương tác. Ngày nay thì tiện nhất là lên kế hoạch trên app lịch Google. Như vậy thì bạn không những có thể truy cập và xem kế hoạch của mình bất cứ lúc nào mà lại vừa được tự động nhắc nhở khi có nhiệm vụ sắp tới cần phải làm.
Bước đầu tiên mà bạn có thể làm đó là bất cứ khi nào có ý định làm gì đó vào ngày hôm sau hoặc thời gian sau trong cùng ngày thì hãy ngay lập tức rút điện thoại ra và đặt lịch đó vào app Google, nhớ đặt cả chế độ nhắc nhở trước 5 hoặc là 10 phút tùy xem việc đó có mất nhiều thời gian chuẩn bị hay không.
Rõ ràng là mục đích của việc này là để bạn nhớ ra việc để mà làm. Nhưng như mình đã nói ở bên trên thì lười là thói quen cố hữu của rất nhiều người, đặc biệt là với những người trẻ, những người mà vẫn chưa có nhiều trách nhiệm quá nặng nề, vẫn còn nhiều thời gian để trải nghiệm nên họ thường tự cho mình cái quyền được buông thả, được "xõa". Vì nếu mình có lỡ việc ngày hôm nay thì còn có ngày mai, hoặc cùng lắm là bỏ làm việc khác. Đương nhiên là bạn sẽ không muốn lại rơi vào cái bẫy tâm lý đó, đúng không?
Vì vậy nên là ở thời gian đầu của việc lập kế hoạch, mục tiêu của bạn chưa phải là làm đúng theo kế hoạch, mặc dù nếu bạn làm được thì rất tốt. Mục tiêu của những bạn lười ở giai đoạn đầu chỉ đơn giản là có thói quen lập kế hoạch thay vì là cứ nhớ nhớ trong đầu hoặc nghĩ là "lát nữa mình sẽ làm". Nếu không phải là lập kế hoạch vào app lịch Google thì có thể lập với các app khác hoặc chí ít là viết vào đâu đó mà bạn có thể thường xuyên nhìn thấy. Đặt mục tiêu thấp như vậy là vì khả năng rất cao là với những bạn vốn lười thì ở thời gian đầu, có được nhắc bởi app thì chưa chắc là bạn đã làm theo.
Một số người có thể mất cả tuần đầu kể từ khi thực hiện kỹ năng lập kế hoạch này để làm quen với việc ghi lại việc định làm vào app. Đến tuần thứ hai, bạn có thể bắt đầu với việc thực hiện đúng theo kế hoạch ít nhất hai lần một ngày. Rồi cứ dần dần mỗi tuần bạn lại tăng số lần làm đúng theo kế hoạch này lên một nhiệm vụ. Sau mỗi lần hoàn thành được nhiệm vụ đúng thời hạn, đúng kế hoạch thì hãy tự thưởng cho mình một cái gì đó nhỏ để khích lệ bản thân. Hãy đặt mục tiêu là sau một tháng bạn sẽ hoàn toàn thuần thục kỹ năng lập kế hoạch và làm đúng theo nó.
Lợi Ích Vượt Trội Của Việc Lập Kế Hoạch
Có một điều mình cần các bạn trẻ khi xem Vlog này chú ý, nhất là các bạn còn đang ngồi trên ghế nhà trường, dù là ở cấp 3 hay là đại học, rằng là việc lập kế hoạch và làm đúng theo nó này không chỉ chữa cho bạn bệnh lười, nó tạo ra nhiều lợi ích hơn cho bạn rất nhiều.
Khi bạn ép bản thân phải làm đúng theo kế hoạch, mặc dù bạn vốn đang rất lười và không muốn làm nó, bạn đang rèn luyện ý chí, độc lập cá nhân của mình, vượt qua được cám dỗ. Bạn rèn được kỹ năng phân biệt rõ giữa cái mình muốn làm và cái mình phải làm, và vẫn hoàn thành tốt việc bạn phải làm dù bạn không thích. Đây là một kỹ năng tuyệt vời kể cả trong công việc hay là trong cuộc sống.
Khi bạn đi làm thì chắc chắn là sẽ có những lúc mà sếp giao cho bạn việc bạn không muốn làm, thậm chí là có những ngày bạn còn chẳng muốn tới chỗ làm nữa. Thử tưởng tượng bạn không có ý chí để làm việc bạn buộc phải làm, liệu sếp có chấp nhận không nếu bạn nói "Em không thích làm việc sếp giao cho em đâu, sếp giao cho người khác đi"? Trong cuộc sống thì bạn biết là bạn phải đi tập gym hay là chơi thể thao để có một cơ thể khỏe mạnh, một thân hình đẹp, nhưng bạn lại không có ý chí đủ mạnh để đến phòng gym dù trước đó bạn đã đóng cả đống tiền cho membership, thì làm sao bạn có được thứ bạn muốn?
Vì vậy nên là kỹ năng lập kế hoạch và làm đúng theo kế hoạch đó tạo cho bạn sức mạnh ý chí và tính kỷ luật, kể cả tính chuyên nghiệp cả trong công việc lẫn cuộc sống. Nếu bạn có thể rèn luyện kỹ năng này từ hồi cấp 3 hay thậm chí là khi mà còn đang ngồi trên giảng đường đại học, có thể nói nó sẽ đem lại cho bạn một điểm xuất phát khác hoàn toàn khi bạn tốt nghiệp và tham gia vào thị trường lao động. Khi những người bạn cùng trang lứa còn đang phải làm quen với việc điều chỉnh giữa một môi trường đầy nguyên tắc ở chỗ làm với cuộc sống sinh viên đầy buông thả, còn đang mải phàn nàn, chê bai cái này cái kia không làm vừa ý họ, thì bạn, một người đã quá quen với việc phải làm thứ bạn phải làm và có kỷ luật, chắc chắn sẽ nổi bật hẳn trong mắt nhà tuyển dụng và sẽ có những thành tích vượt trội, có tốc độ phát triển nhanh hơn rất nhiều nhờ vào việc dồn tài nguyên của bạn, bao gồm cả thời gian và công sức, một cách hợp lý, có định hướng và có kế hoạch. Đây là lý do vì sao những bạn hay có những học bổng hay những thành tích lớn, bên cạnh thông minh, họ còn có những kế hoạch học tập vô cùng chắc chắn và rõ ràng.
Thêm vào đó thì khi bạn có thói quen lên kế hoạch và làm đúng theo kế hoạch thì bạn sẽ gặp phải ít cảm xúc tiêu cực hơn. Thực vậy, việc luôn làm theo kế hoạch một cách nghiêm túc sẽ giúp cho bạn tự động thực hiện những công việc của bạn mà không phải suy nghĩ gì nhiều. Khi bạn làm chúng thì bạn đơn giản nghĩ là việc đã vạch ra như vậy rồi, cứ thế mà làm và làm cho xong rồi đi chơi sau. So với việc không có kế hoạch, cứ thi thoảng lại nhớ ra việc phải làm rồi lại phải đấu tranh có làm không, tới lúc làm thì lại cằn nhằn, bực bội vì cứ nghĩ là được nghỉ ngơi rồi giờ lại phải làm, rồi nếu mà lỡ việc thì bị sếp mắng, thành tích không tốt lại càng thêm buồn chán, thì việc vạch ra kế hoạch và làm đúng theo nó sẽ giúp cho bạn cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Tới cuối ngày, bạn sẽ ngủ ngon hơn, cảm thấy tốt về bản thân hơn vì ngày hôm đó bạn đã sử dụng thời gian của bạn vô cùng hiệu quả. Không một phút giây nào trở nên lãng phí, không một phút giây nào bạn phải ngồi không không biết làm gì. Cuộc sống của bạn trở nên có định hướng hơn và tính kỷ luật của bạn cũng tốt hơn.
Vì vậy, hãy tập thực hiện kỹ năng lập kế hoạch ngay từ bây giờ. Kể cả đó là việc nhỏ như lát đi làm về ghé siêu thị mua hoa quả cũng hãy thêm vào trong app để không bị quên. Và đừng quên, dù là việc nhỏ hay việc lớn, hãy làm đúng theo kế hoạch. Đừng vì nó nhỏ mà nghĩ rằng "Ở, mình có thể hoãn nó hôm nay phải làm bù vào ngày mai". Chính cái suy nghĩ đó sẽ làm cho bạn quay trở lại với thói quen lười ngày trước đấy.
Phương pháp thứ hai để bạn vượt qua được sự lười đó là chia công việc phải làm ra thành nhiều phần nhỏ.
Cùng là một bài tiểu luận 3000 chữ, việc nghĩ về việc phải viết nó trong 2 ngày trước deadline sẽ đáng sợ và kinh khủng hơn rất nhiều so với việc chỉ phải viết 100 chữ mỗi ngày và bắt đầu làm nó 30 ngày trước deadline. Cùng là việc dọn toàn bộ nhà cửa, nếu phải làm nó trong một tối thứ sáu để cuối tuần có đồng nghiệp tới chơi, thì mỗi ngày bạn dọn một khu vực trong nhà từ đầu tuần chắc chắn là sẽ dễ thở hơn.
Khi bạn chia nhỏ công việc ra như vậy thì tâm lý của bạn khi phải làm nó sẽ nhẹ nhõm hơn vì bạn biết rõ là bạn có thể làm nó chỉ trong tích tắc. Từ đó, sự cản trở tính lười của bạn sẽ nhỏ hơn rất nhiều. Nếu bạn nghĩ rằng đã chia nhỏ rồi mà bạn vẫn cảm thấy ngại làm, hãy chia nhỏ nữa ra và bắt đầu sớm hơn nữa để kịp deadline. Cùng là ví dụ dọn nhà bên trên, nếu thấy việc dọn mỗi ngày một khu vực vẫn quá ngại so với bạn, hãy tự nhắc mình mỗi khi bước ra khỏi phòng, hãy đem theo một mẩu rác theo mình và vứt vào thùng rác. Nó có thể là một vỏ gói bim bim, một cái đĩa bẩn hay thậm chí đơn giản là một mẩu bánh vụn. Cứ ra khỏi phòng là bạn mang theo một thứ như vậy để vứt đi thì nhiều khi bạn đã dọn xong phòng của mình từ lúc nào chả hay và vượt quá cả kế hoạch ban đầu.
Nghe thì có vẻ buồn cười nhưng kỹ năng này còn có thể được áp dụng cả trong chuyện tình cảm. Nếu bạn cứ chăm chăm vào mục tiêu là phải có người ấy làm người yêu thì khả năng rất cao bạn sẽ vội vàng nói những lời không nên nói, làm những hành động khiến người ấy có thể lùi xa khỏi bạn. Nhưng nếu ngay từ đầu bạn đã bẻ nhỏ giai đoạn đó ra và bắt đầu từ việc mỗi ngày chào một câu, rồi sau một thời gian thì nói nhiều hơn một câu, rồi dần dần bắt chuyện nhiều hơn, bắt đầu làm bạn, rồi tùy vào phản ứng của người ấy, tín hiệu của người ấy và xác định tiếp bước đi tiếp theo của mình, thì tình cảm giữa hai người không những nếu đến thì sẽ đến một cách tự nhiên mà cả bạn và người ấy cũng càng có nhiều thời gian để xác định tình cảm của mình một cách chắc chắn hơn, nhìn nhận người đó chính xác hơn. Nhờ vậy mà nếu thành đôi, mối quan hệ sẽ bền vững hơn.
Nếu bạn đã mệt mỏi với chuyện tình cảm sau nhiều đổ vỡ, bạn hẳn sẽ cảm thấy rất mệt mỏi nếu nghĩ tới việc có người yêu mới, nghĩ rằng là mình sẽ không thể yêu ai nữa. Hoặc ngay cả khi người này người kia muốn giới thiệu bạn cho người khác, bạn cũng thấy ngại. Nếu lúc đó mà bạn cứ lao vào việc có người yêu, rất có thể bạn sẽ nhận lời vội vàng và lại một lần nữa yêu nhầm người. Nhưng nếu bạn cứ chia nhỏ, "enjoy the moment", đi không nghĩ tới việc yêu mà đơn giản là tìm bạn để nói chuyện, vui thì nói chuyện tiếp, không vui thì thôi, cứ thong thả biết nhiều hơn về người này người kia, mở rộng mối quan hệ của mình và để cho những người ấy biết nhiều hơn về mình, thì tương tự, tình yêu cũng sẽ tự tìm tới bạn từ lúc nào mà bạn không biết.
Thêm vào đó, nói riêng về việc phát triển bản thân thì việc chia nhỏ công việc ra sẽ giúp cho bạn lúc nào cũng có một phong thái từ tốn, thong thả, không gấp gáp. Bạn tạo cho người khác cảm giác mọi thứ đến với bạn đều nhẹ nhàng, rằng việc gì tới thì bạn cũng sẽ bình tĩnh xử lý. Khi bạn biết rõ là mình sẽ phải làm việc gì nhờ vào kỹ năng lập kế hoạch và biết rõ mình có thể dễ dàng làm việc đó nhờ vào kỹ năng chia nhỏ công việc thì bạn sẽ vô thức tự tin hơn vì bạn biết rõ là mình sẽ làm tốt việc của mình. Sự tự tin, phong thái bình tĩnh, thong thả sẽ vô thức tỏa ra từ bạn khi bạn thực sự biết thực hiện tốt những kỹ năng này. Vì vậy, hãy cố gắng lập kế hoạch để làm chúng thường xuyên nhé.
Cuối cùng, thói quen thứ ba mà mình có thể gợi ý để bạn có thể vượt qua được sự lười đó là tìm ra mục tiêu trong cuộc sống.
Tại sao người lớn, những người đã phải đi làm rồi thì thường sẽ bận rộn nhiều hơn và hay chê người trẻ lười? Đó là vì người lớn luôn có việc phải làm. Chưa nói tới việc họ có đam mê hay không thì họ vẫn phải làm việc để có tiền nuôi sống bản thân, rồi sau đó là hỗ trợ gia đình, rồi tình phí, rồi sau này là kết hôn và chăm sóc con cái. Tức là dù họ có thích những gì họ đang làm hay không, họ vẫn có những mục tiêu họ phải hướng tới và vì thế họ vẫn phải làm những gì họ phải làm.
Người trẻ thì khác. Rất nhiều bạn khi còn ngồi trên ghế nhà trường, do họ chưa có mục tiêu hay con đường phát triển rõ ràng trong cuộc sống, do tất cả những gì họ buộc phải làm tại thời điểm này chỉ là qua môn mà thôi, nên đa phần các bạn trẻ rất dễ rơi vào trạng thái "Làm gì bây giờ nhỉ?" mỗi khi có thời gian rảnh. Rất nhiều khi là câu trả lời cho câu hỏi ấy chỉ là một hoạt động gì đó để giết thời gian, làm cũng được mà không làm cũng chẳng sao, chứ không thực sự là một hoạt động có ý nghĩa, đem lại giá trị gì đó cho bản thân của người ấy.
Ví dụ, nếu tối hôm đó bạn thực sự không có gì đáng để làm thì việc bạn rủ bạn đi cà phê chém gió là một việc giết thời gian. Nhưng nếu chiều hôm đó bạn vô tình crush một bạn gái ở trường và biết được qua bạn bè rằng là bạn gái đó học rất giỏi, thì khả năng rất cao là bạn sẽ dành cả tối đó để ôn bài và quyết tâm đứng hàng top ở lớp. Khi này thì dù mục tiêu vốn không phải được đặt ra vì bạn nhưng chí ít trong quá trình tiến tới mục tiêu đó, bạn vẫn có được những lợi ích, những giá trị nhất định cho bản thân.
Lý do mình không muốn bạn đặt mục tiêu vì những người khác đó là vì nếu người khác đó không còn là lý do cho bạn làm để ý nghĩa nữa thì bạn đơn giản sẽ lại quay lại trạng thái vô nghĩa ban đầu. Nếu cô gái đó thẳng thắn từ chối bạn, bạn sẽ lại nằm dài cả ngày ở nhà chả làm gì, thậm chí còn chẳng thèm tắm rửa. Khi này, lười là điều duy nhất bạn muốn làm.
Ngược lại, nếu bạn tự đặt ra mục tiêu rõ ràng cho chính bản thân mình thì từng giây, từng phút bạn dành ra để tiến tới nó, bạn sẽ cảm thấy tốt hơn về bản thân, cảm thấy tự tin hơn và thực sự trở thành một người tốt hơn. Bạn đặt mục tiêu là sẽ có một thân hình cân đối thì bản thân việc bạn bước ra khỏi nhà và đi lượn lờ tham khảo ở các phòng gym, thậm chí còn chưa đăng ký membership, đã dần sẽ làm cho bạn cảm thấy tốt. Ăn thêm một cọng rau, giảm bớt một thìa cơm cũng sẽ làm cho bạn cảm thấy tốt.
Bạn thực sự phải có một mục tiêu nhất định, lớn nhỏ đều được, thì những gì bạn làm mới thực sự có ý nghĩa. Nếu bạn chỉ đơn giản là thực hiện hai kỹ năng lập kế hoạch và chia nhỏ phần việc bên trên, bạn chỉ đơn thuần là đang làm những gì mà người khác đang làm, những gì mà người khác mong đợi ở bạn, cứ trôi nổi theo dòng đời, chỉ khác là bạn làm điều đó tốt hơn người khác mà thôi. Vì vậy, hãy luôn đặt ra mục tiêu rõ ràng cho bạn và dùng hai kỹ năng trên để hiện thực hóa chúng nhau.
Trước khi kết thúc Vlog thì mình muốn bàn về việc tại sao vượt qua sự lười lại quan trọng tới vậy. Ở rất nhiều Vlog trước thì mình từng nói là rất nhiều người chỉ đang làm những gì họ đang làm theo bản năng. Ngay cả việc đứng thẳng lưng mà mình từng nhắc tới trong rất nhiều Vlog, mình đảm bảo là ngay cả khi bạn biết đó là việc bạn nên làm nhưng chỉ sau một thời gian ngắn, bạn sẽ vô thức quay trở lại với tư thế thả lỏng, vai chùng xuống, trước lưng gù về sau. Vì đơn giản, tư thế đó dễ làm nhất, lười nhất. Nếu bạn không liên tục bắt bản thân phải để ý, bạn có khi còn không nhận ra rằng là mình đang làm theo bản năng ấy.
Mà mình từng nói là não bộ của chúng ta vốn rất lười. Về mặt bản năng thì nó luôn muốn chúng ta tiêu tốn ít năng lượng nhất có thể và chỉ tập trung vào việc tồn tại chứ không cần chúng ta phải sống có ý nghĩa. Đó là lý do mà những ai chỉ sống theo bản năng, tức là sống theo cảm xúc, theo hứng thì sẽ chỉ làm vừa đủ để đạt được những yêu cầu mà người khác mong đợi ở họ chứ không thực sự tận dụng hết khả năng hay là thời gian của họ.
Người trẻ, một lẽ dễ hiểu, thường là những người như vậy. Có thể họ nghĩ rằng là cả ngày hôm ấy họ đã rất bận rộn, nhưng tính ra thì thời gian họ thực sự học bài và làm bài chỉ có hai tiếng, còn lại hầu như là lướt cái này, xem cái kia, đi vệ sinh, tán phét ở thang máy rồi lại đi nhậu nhẹt hay cà phê với bạn tới muộn. Cái nguy hiểm ở đây là họ luôn tin rằng những lý do khiến họ không thực sự tạo ra gì đó có ý nghĩa, những gì có tính xây dựng cho giá trị của họ là những lý do hợp lý và rằng họ không có sự lựa chọn nào khác. Đôi khi thì điều đó đúng, ví dụ bạn buộc phải bỏ lớp học thêm buổi tối đó vì phải đưa thằng bạn nhậu say ở quán về nhà hoặc đi thăm người ốm chẳng hạn. Tuy nhiên, phần lớn những trường hợp còn lại, họ thực sự đã có thể từ chối làm theo ham muốn, theo bản năng và chọn lựa quyết định tốt hơn: từ chối cuộc nhậu để đi học guitar, từ chối gọi thêm món để ăn đúng với chế độ của mình, từ chối chơi thêm ván nữa để ngủ đủ giấc, vân vân và vân vân.
Lười cũng chính là một trong những ham muốn ấy. Bạn lười phải đi tập gym nặng nhọc nên đã chọn đi chơi với bạn. Bạn lười phải đẩy ngón tay đau khi chơi guitar nên đã chọn đi nhậu. Chính bởi vì có quá nhiều người ngoài kia, trẻ có, già có, đang lười mà thậm chí là không biết mình lười, nên nếu bạn khi còn trẻ, khi còn đang ngồi trên ghế nhà trường, vượt qua được cái lười đó và bắt đầu xây dựng giá trị của mình, xây dựng những ưu điểm của mình ngay từ bây giờ thì tới thời điểm bạn tốt nghiệp đại học, bạn sẽ ở một vị trí khác biệt hẳn, đạt được những điều mà những người khác phải mất 4-5 năm nữa mới có thể đạt được. Mà rất nhiều người ngoài kia ở tuổi 30 vẫn đang phải chật vật với sự phát triển sự nghiệp và những người đó đều nói những câu đại ý như "Giá mà trước kia mình đã học cái này, đã làm cái kia".
Nói đơn giản thế này thôi: nếu bạn chọn một cuộc sống sinh viên vui vẻ, "xõa", vô tư vô lo thì lúc tốt nghiệp, bắt đầu đi tìm việc, bạn mới bắt đầu đi học IELTS để tăng điểm cho CV của mình. Tức là bạn sẽ có một khoảng thời gian hoặc là vô công rồi nghề, hoặc là phải đi làm công việc tạm bợ mà mình không thích để có tiền nuôi sống bản thân trong lúc chờ có điểm IELTS như ý. Nhưng nếu ngay từ khi còn học đại học, khi mà bạn vẫn còn rất nhiều thời gian rảnh, bạn biết dẹp mấy buổi tối cày game hay là cà phê cà pháo đi và đi học trung tâm suốt một năm liền, thì tới khi tốt nghiệp bạn sẽ có IELTS 8.0. Ngay cả khi mà bạn chưa thể ngay lập tức tìm được việc đúng với ngành bạn học thì bạn vẫn có thể đi dạy tiếng Anh, dạy IELTS ở các trung tâm với một thu nhập tốt hơn rất nhiều so với người bây giờ vẫn phải đang đi học IELTS.
Nếu bạn là người lười thì trong lúc bạn đang ngồi im một chỗ thì những người quanh bạn đang chạy. Và ngay cả khi bạn không muốn lười nữa, nhìn lại thì đã thấy người ta đã bỏ xa bạn rồi. Khi đó thì bạn phải nỗ lực gấp bội lần thì may ra mới có thể bắt kịp người ta. Điều này rất dễ làm bạn nản chí và càng cám dỗ bạn quay trở lại với sự lười trước đây với suy nghĩ là "Mình có làm gì đi nữa thì cũng chẳng bao giờ được như người ta, mình sẽ mãi là kẻ kém cỏi mà thôi, nỗ lực làm gì nữa?".
Đó là lý do vì sao mà lười lại nguy hiểm tới như vậy. Nó vừa là chế độ bản năng, vừa là lý do để bạn không cần phải vất vả. Ngay cả khi bạn đã rèn luyện bản thân mình sống có quy củ, có nguyên tắc, liên tục có những ngày có ý nghĩa thì lười nó vẫn sẽ lẩn vẩn quanh đó, chỉ chờ một khoảnh khắc bạn đuối sức là sẽ nhảy ngay vào và kéo bạn về đường cũ. Chính vì vậy, hãy bắt đầu ngay từ hôm nay trong công cuộc chống lười và hãy liên tục đấu tranh với nó từ giờ cho tới suốt phần đời còn lại của bạn nhé. Còn bây giờ, tạm biệt và hẹn gặp lại các bạn trong các video tiếp theo.