tâm lý học; tình yêu; phát triển bản thân; kỹ năng mềm; tán gái; ngừng tán gái; hẹn hò; mối quan hệ; đánh mất bản thân; tự trọng; tư duy; duyên phận; bắt đầu từ tình bạn; người lạ; hời hợt; vùng an toàn; mindset.
Tư duy "tán gái" biến đối phương thành phần thưởng, khiến bạn dễ dàng đánh mất chính mình và lòng tự trọng trong quá trình chinh phục: Khi mục tiêu là "phải tán đổ cô ấy", bạn sẽ vô thức làm mọi cách để gây ấn tượng, nói dối, và tự biến mình thành một phiên bản thảm hại, thay vì tìm hiểu xem cả hai có thực sự hợp nhau không.
Khi đặt mục tiêu phải "tán đổ" bằng được, bạn sẽ có xu hướng phớt lờ những dấu hiệu cho thấy đối phương không hứng thú: Vì cái tôi và nỗi sợ thất bại, bạn sẽ tự huyễn hoặc bản thân, cố gắng diễn giải mọi thứ thành tín hiệu tích cực, dẫn đến việc lãng phí thời gian và công sức vào một mối quan hệ không có tương lai.
Việc bắt đầu một mối quan hệ chỉ vì vẻ ngoài của người lạ là hời hợt và không bền vững: Nếu nền tảng chỉ là ngoại hình, bạn sẽ dễ dàng bị thu hút bởi một "bức tranh" khác đẹp hơn và không thể xây dựng được một mối quan hệ có chiều sâu, ý nghĩa.
Thay vì chủ động "săn lùng", hãy để các mối quan hệ phát triển một cách tự nhiên: Những mối quan hệ bền vững và chân thành nhất thường nảy sinh từ mạng lưới xã hội sẵn có (bạn bè, công việc, trường lớp), nơi hai người đã có cơ hội biết những thông tin cơ bản về nhau.
Bắt đầu từ tình bạn là cách tốt nhất để tìm hiểu một người: Đây là cách để xem xét sự tương hợp một cách khách quan và chân thật nhất, trước khi những cảm xúc yêu đương mãnh liệt làm mờ mắt bạn.
Bạn đã bao giờ vì quá muốn chinh phục một ai đó mà làm những điều không giống với con người thật của mình chưa? Kết quả của việc đó là gì?
Nhìn lại các mối quan hệ của mình, chúng bắt đầu từ việc bạn chủ động "tán tỉnh" một người lạ hay phát triển tự nhiên từ tình bạn? Hướng đi nào mang lại cho bạn mối quan hệ ý nghĩa hơn?
Bạn có đồng ý rằng việc tán tỉnh một người lạ chỉ dựa trên ngoại hình là một nền tảng không vững chắc không? Theo bạn, những yếu tố nào là quan trọng nhất cần tìm hiểu ở một người trước khi bắt đầu mối quan hệ?
Quan điểm "ngừng tán gái" có đi ngược lại với lời khuyên "chủ động nắm bắt cơ hội" không? Làm thế nào để cân bằng giữa việc chủ động và việc để mọi thứ diễn ra tự nhiên trong tình yêu?
Mở Đầu: Mục Tiêu Năm Mới
Đây là video đầu tiên của năm mới nên mình không muốn bắt đầu nó bằng một chủ đề chia tay, một chủ đề không mấy là vui vẻ cho lắm. Vì vậy, vlog lần này sẽ được dành để nói tới một vấn đề mà có lẽ nhiều anh em quan tâm hơn, đó là tán gái. Năm mới tới rồi, chắc là một trong những mục tiêu phổ biến nhất của cánh mày râu là năm nay phải có người yêu. Như vậy, hãy cùng bắt đầu vlog này để xem những khía cạnh của tán gái được nói tới là gì nhá.
Câu Chuyện Tán Gái Lần Đầu: Đánh Mất Chính Mình
Trước hết để mình kể cho các bạn nghe câu chuyện lần đầu tiên mình đi tán gái. Đáng chú ý ở đây là lần đầu tiên mình đi tán gái xảy ra sau khi mình đã kết thúc mối tình thứ hai. Hai mối tình trước đều được bắt đầu từ mối quan hệ bạn bè, duyên đưa tới, sau một thời gian tiếp xúc thì tình cảm tự dưng nảy sinh và cứ thế tiến tới thành một mối quan hệ chính thức.
Sau khi kết thúc mối tình thứ hai thì mình tiến vào giai đoạn "gap year", tức là sau đại học đi thử đủ các ngành nghề trong khoảng một năm để tìm kiếm đam mê của mình và cũng là để khám phá khả năng. Để làm được điều đó thì mình đã cố tìm kiếm những điều mà nằm ngoài vùng an toàn của mình, những điều mà mình chưa bao giờ mình nghĩ là mình sẽ làm, và tán gái là một trong những điều đó. Gọi là tán chứ thực ra cũng chỉ là chủ động bắt chuyện hay rủ mọi người lại đi chơi mà thôi. Dù sao thì đây vẫn là một thử thách lớn với mình bởi nói riêng về chuyện tình cảm thì mình thường là tuýp người chờ nhân duyên đưa tới thay vì chủ động ra ngoài tìm kiếm một ai đó.
Nhưng mà "no pain no gain", thế là mình bắt đầu công cuộc tán gái của mình. Cô bạn ấy thì nhỏ tuổi hơn mình, đã từng được người quen của người quen của người quen giới thiệu và cho Facebook từ lâu. Nó là cũng đang học ở Melbourne và nhưng chưa bao giờ bọn mình gặp mặt hay thậm chí chat chit với nhau. Qua tìm hiểu trên Facebook của cô ấy thì cô ấy còn độc thân, cũng xinh xắn, học hành tử tế và có vẻ là người kín tiếng vì không thấy hay post bài, có thì cũng chỉ quanh quẩn với chủ đề bạn bè hay là gia đình hay là học tập mà thôi. Bộ lọc sau hai mối tình trước đây nói với mình rằng cô ấy thuộc tuýp người có thể hợp với mình.
Như vậy, mình đã lấy hết sức can đảm để chủ động inbox cô ấy. Mình lấy cớ là đồng hương nơi xứ người để rủ cô ấy đi uống nước. Cô ấy đồng ý và thế là mình có buổi hẹn đầu tiên. Buổi hẹn nói chung là diễn ra cũng thoải mái, cả hai đều lịch sự và biết đặt ra những câu hỏi với nhau. Cô ấy hỏi mình là "Anh nghe bài mới của ca sĩ X, Y, Z chưa?". Mình giả vờ là đã nghe, "Hay hay, hay đây", dù mình còn chẳng biết thằng đó là thằng nào. Cuối buổi hẹn thì tầm chiều muộn, trước khi về thì mình có nói là "Hôm nào anh em mình lại đi chơi tiếp nhá". Em ấy cũng cười và gật đầu lịch sự.
Tối hôm đó cô ấy không nhắn tin gì cho mình và mình lại phải chủ động nhắn tin "Cảm ơn em vì ngày hôm nay, anh đã rất vui". Khoảng 2 tiếng sau thì cô ấy cũng nhắn lại, cũng cảm ơn lại rất lịch sự. Cho mình cố moi ra thêm vài câu trước khi hai đứa đi ngủ. Hai ngày sau luôn là mình chủ động nhắn tin hỏi han và nhìn chung là cứ khoảng 1-2 tiếng thì em này mới nhắn lại được 1-2 tin thì rồi lại mất hút. Tới ngày thứ ba thì em ấy nhờ mình đọc qua và sửa lỗi bài luận tiếng Anh của em ấy. Mình gác lại hết mấy việc đang làm dở và làm xong cho em ấy trong vòng một nốt nhạc. Vẫn là lời cảm ơn lịch sự.
Rồi tới cái ngày định mệnh ấy. Hôm trước em ấy nói là em ấy có việc cần đi đâu đó mà giờ mình không nhớ nữa. Chỉ biết là em ấy than thở rằng sẽ phải đi xe buýt rất lâu vì em ấy không có xe. Vậy là mình bịa ra lý do là mình có việc đi cùng cung đường đó, ra rằng lúc về thì cũng có việc cùng đường về, khuyên em ấy luôn. Dù mình dành nguyên cả chiều tối hôm đó lái xe đi từ nhà mình tới chỗ em ấy cần đi rồi lại vòng về khoảng ba lượt như vậy để cố thuộc đường với mục đích là khi chở em ấy đi thì sẽ không phải dùng tới GPS nữa để cho để làm cho mình ngầu hơn. Mình có mua cả bánh trung thu trứng muối để tặng em ấy luôn.
Tới ngày chở em ấy đi và lúc mà về tới nhà em ấy thì mình cũng được sự cảm ơn và hẹn mình rằng hôm nào thì bọn mình cùng đi ăn. Trên đường lái xe từ chỗ em ấy về nhà mình, lúc đó thì cũng đã muộn rồi, mình chợt ngẫm lại về tất cả những gì mình đã làm kể từ khi inbox em ấy lần đầu tiên và cười phá lên. Thì ra là mình đã đánh mất chính bản thân mình từ bao giờ không biết.
Vấn Đề 1: Tư Duy "Tán Gái" Biến Bạn Thành Nô Lệ
Và đó chính là vấn đề đầu tiên trong việc tán gái mà mình muốn nói tới. Khi bạn có một mindset ở trong đầu rằng "mình đang tán gái", mục tiêu mà bạn có với chính bản thân bạn là "phải tán được cô ấy", thay vì "mình phải tìm hiểu cô ấy xem cô ấy có hợp với mình hay không" hay "mình có hợp với cô ấy hay không", bạn vô thức và vô tình biến cô gái bạn muốn tán thành một phần thưởng, một chiếc cúp. Bạn phải làm mọi cách để đạt được cô ấy. Sẽ càng sướng hơn nếu những người khác cũng đang mong muốn có được cô ấy. Bạn hoàn toàn không thèm quan tâm xem cô gái có hứng thú gì với bạn hay không. Bạn thậm chí còn quên đi hẳn việc bản thân bạn có thích cô gái hay không mà cứ lao đi chứng tỏ bản thân với cô ấy. Bởi giờ đây với bạn, có một người yêu hợp với mình không còn là thành công nữa, mà thành công phải là tán được cô ấy, và phải là cô ấy bằng mọi giá.
Nếu mình đi nãy giờ có tất cả những gì mình kể, các bạn có lẽ các bạn nghe được một nửa là đã biết là cô ấy không có hứng thú gì với mình rồi. Nhưng người trong cuộc, tức là mình khi ấy, như đang cố bảo vệ cái tôi của mình rằng nếu thừa nhận điều đó tức là mình đã thất bại. Nên dù có nhận ra những dấu hiệu đó đi chăng nữa thì mình vẫn sẽ lờ đi, vẫn cứ thử hết cách này tới cách khác để chiếm được cảm tình của cô gái đó. Liên tục chủ động nhắn tin mà cố tình lờ đi sự thực là cô ấy chưa bao giờ làm như vậy với mình và chỉ liên lạc khi cần giúp gì đó.
Giờ đây nghĩ lại thì có lẽ chính những cố gắng mang tính thảm hại, van xin đó đã là thứ khiến cô gái mất đi lòng tôn trọng, dẫn tới mất đi sự hứng thú với mình. Nếu như lúc đó mình nói rằng "Anh không biết ca sĩ đó" hoặc rằng "Anh đang bận việc mất rồi, nếu em không cần gấp thì mai gửi anh xem sau, còn cần gấp thì chắc là em phải nhờ người khác rồi", thì có lẽ kể cả cô ấy không thích mình như một đối tượng hẹn hò thì cô ấy cũng sẽ tôn trọng mình hơn.
Vì vậy, lý do thứ nhất của việc đừng tán gái đó là tán gái dễ khiến bạn đánh mất đi bản thân. Những tay "sắc cái" khi tán gái không cho rằng đó là tán gái mà họ coi đó là một cuộc dạo chơi, được thì được, không được thì thôi. Vì vậy dù mục đích có không trong sáng đi chăng nữa, họ vẫn giữ được sự thoải mái và cái tôi của riêng mình, từ đó có một sức hút mạnh mẽ trong mắt phái nữ. Nếu bạn vẫn chưa phải là người đủ tự tin để có thể nói không với crush của mình khi cần, bạn không nên đi tán gái. Nếu không, bạn sẽ vô thức tự nguyện làm một người nô lệ thảm hại của cô ấy.
Vấn Đề 2: Đừng Tán Tỉnh Người Lạ Chỉ Vì Vẻ Bề Ngoài
Vấn đề tiếp theo của việc tán gái mà mình muốn đề cập tới đây là khi bạn muốn tán gái một người lạ. Đồng ý rằng đôi khi vẫn có một số cặp đôi tán nhau qua mạng và may mắn được cập bến bờ hạnh phúc cùng nhau, nhưng cá nhân mình tin đó là số ít. Đành rằng một mối quan hệ lành mạnh, chân thành và bền vững nên được bắt đầu từ mối quan hệ bạn bè, tức là hai người có một điểm chung gì đó như cùng lớp, cùng nơi làm việc, cùng quen bạn chung, đã biết những thông tin cơ bản về nhau rồi mới phát triển lên thành tình yêu.
Thử nghĩ mà xem, nếu hai bạn hoàn toàn không biết gì về nhau thì tại sao bạn lại muốn tán họ? Bạn nhìn thấy ảnh của cô ấy trên Facebook xinh mà thế là nhảy vào tán? Bạn gặp cô ấy ở quán cà phê thấy thích mắt và chạy tới xin số? Nếu đó là lý do để bạn muốn tán gái thì chẳng phải đó quá hời hợt hay sao? Đành rằng ai mà chả muốn có một người yêu xinh gái hay đẹp trai, nhưng nếu cứ thấy xinh là lao vào tán thì cứ cho là bạn thành công đi, tới lúc ngày đẹp trời bạn nhìn thấy một cô gái khác xinh hơn, vậy là bạn lại lao đi tán tiếp hay sao? Nếu bạn chỉ muốn có cô gái ấy là người yêu chỉ vì cô ấy xinh, nhìn hợp gu mình, thì bạn đang nghĩ bằng đầu dưới mất rồi.
Chưa kể khi bạn bị hớp hồn bởi một người vì vẻ đẹp của họ và lao đi tán họ, bạn sẽ bị mờ mắt mà ngó lơ đi mọi khuyết điểm của họ hay khác biệt giữa họ và bạn. Cứ cho là bạn thành công và thỏa mãn được nhục dục của bạn, chẳng mấy chốc mà những điểm khác biệt không thể dung hòa kia giữa hai người sẽ lộ ra và bạn lại phải kết thúc mối tình đó một cách chóng vánh.
Kết Luận: Hãy Để Tình Yêu Phát Triển Tự Nhiên
Nói riêng về khía cạnh tình cảm, một vấn đề không thể cưỡng cầu thì mình là người tin vào duyên phận. Nếu một cái người xinh đẹp mà bạn tình cờ thấy trên mạng hay gặp ngoài đời vốn dĩ thuộc về bạn thì kiểu gì họ cũng sẽ tới bên bạn theo một cách tự nhiên nhất. Còn nếu không thì họ sẽ chỉ nên là một bức tranh đẹp để bạn chiêm ngưỡng chán chê đi, sau đó là im lặng và bước tiếp.
Một số bạn có thể cho rằng quan điểm này là thụ động, rằng việc gặp được người đẹp đó chính là duyên phận và cơ hội đến thì phải biết nắm lấy. Nhưng nếu gặp phải bức tranh đẹp nào bạn cũng xà vào, rồi thì đang ngắm bức tranh này thì lại nhảy qua bức nọ, thì bạn rất dễ thì ngoại tình sau này. Mà cứ cho là bạn chính thức chia tay với người cũ rồi mới tới với người mới, nhưng nếu lý do vẫn chỉ là bức tranh kia đẹp hơn, hợp mắt hơn, chứ bạn vẫn không biết một tí thông tin nào khác về bức tranh ấy, thì cứ tới cuối cùng sẽ chả có bức tranh nào thực sự thuộc về bạn. Và bản thân bạn cũng chẳng có một mối quan hệ nào có ý nghĩa hay có chiều sâu nào cả.
Vì vậy, quan điểm của mình về việc tán gái đó là đừng tán gái. Hãy để mối quan hệ được phát triển tự nhiên qua mạng lưới xã hội của bạn. Ngay cả khi bạn thực sự muốn tìm người yêu qua các app hẹn hò thì hãy bắt đầu bằng việc làm bạn trước chứ đừng lao vào tán người ta ngay.
Còn nếu các anh em vẫn muốn làm cho cô ấy thích mình thì mình sẽ có một cái vlog riêng để nói về vấn đề này nhá. Còn bây giờ, tạm biệt và hẹn gặp lại.