tâm lý học; tình yêu; gia đình; phát triển bản thân; kỹ năng mềm; giao tiếp; cảm xúc; hôn nhân; giải quyết mâu thuẫn; tổn thương; tâm lý đàn ông; tâm lý phụ nữ; cái tôi; lắng nghe; thấu hiểu; mối quan hệ.
Sự kết nối bền chặt đến từ việc cùng nhau sửa chữa tổn thương: Hôn nhân bền vững không chỉ được xây dựng từ những lúc vui vẻ, mà chủ yếu đến từ việc cả hai dám nói ra những tổn thương mà đối phương vô tình gây ra và cùng nhau giải quyết chúng.
Đàn ông cần hiểu rằng thừa nhận cảm xúc là biểu hiện của sức mạnh, không phải yếu đuối: Sức mạnh thật sự của một người đàn ông là dám thừa nhận mình cũng có cảm xúc, cũng bị tổn thương, thay vì kìm nén chúng dưới vỏ bọc "mạnh mẽ" hay "bao dung".
Phụ nữ cần nhận thức về xu hướng "dồn nén" cảm xúc: Do trí nhớ tốt, phụ nữ có thể cộng dồn những tổn thương trong quá khứ vào vấn đề hiện tại, khiến cảm xúc bùng nổ. Việc nhận ra điều này giúp họ bình tĩnh và tập trung vào vấn đề cốt lõi hơn.
Nguyên tắc giao tiếp vàng: Tập trung vào "sự việc", không công kích "con người": Thay vì nói "Anh là đồ ích kỷ", hãy nói "Khi anh quên đổ rác...". Điều này giúp đối phương không cảm thấy bị tấn công cái tôi và dễ dàng tiếp thu góp ý hơn.
Nói về cảm xúc của BẠN thay vì ra lệnh: Thay vì nói "Anh phải lau bệ ngồi đi", hãy nói "Em cảm thấy lạnh mông lắm khi ngồi vào bệ ướt". Chuyển chủ thể từ "anh/em" sang "cảm giác của tôi" sẽ khiến đối phương thấu cảm và tự nguyện thay đổi.
Thời điểm là tất cả: Đừng bao giờ cố gắng giải quyết vấn đề khi một trong hai đang nóng giận, mệt mỏi hay đói bụng. Hãy im lặng, lắng nghe và chọn một lúc cả hai đều vui vẻ, bình tĩnh để góp ý.
Nền tảng của mọi cuộc trò chuyện là sự tin tưởng: Hãy luôn tin rằng những tổn thương mà đối phương gây ra là vô tình, do thiếu hiểu biết hoặc
Điều gì khiến bạn cảm thấy khó khăn nhất khi phải nói ra cảm xúc thật hoặc sự tổn thương của mình cho người yêu?
Bạn có nhận ra xu hướng tức giận nhanh hơn và khó nguôi hơn ở bản thân (hoặc ở người đàn ông của bạn) khi xảy ra mâu thuẫn không? Làm thế nào để vượt qua phản ứng bản năng này?
Khi bị tổn thương, bạn có xu hướng nhớ lại tất cả những lần bị tổn thương tương tự trong quá khứ không? Điều này ảnh hưởng đến cuộc tranh cãi hiện tại như thế nào?
Hãy nhớ lại một cuộc cãi vã gần đây. Bạn đã tập trung vào hành động sai của đối phương hay đã vô tình công kích con người họ? Việc thay đổi cách nói này có thể đã thay đổi kết quả cuộc cãi vã ra sao?
Bạn có bao giờ cố gắng giải quyết vấn đề ngay khi cả hai đang nóng giận và thấy nó phản tác dụng không? Đâu là "thời điểm vàng" để nói chuyện nghiêm túc với người yêu của bạn?
Ở Vlog trước mình đã nói cái quan trọng nhất của một cuộc hôn nhân bền vững là cả hai đều phải thành thực với nhau, không những cả về những hạnh phúc mà người kia mang lại cho mình và cả những điều mà bạn không hài lòng về người ấy. Chính việc chúng ta nói ra được những tổn thương mà người kia vô tình gây ra cho chúng ta và cùng nhau sửa chữa nó mới là cái tạo ra sự kết nối bền chặt giữa hai người trong một cuộc hôn nhân bền vững. Chứ còn lúc vui thì ai mà chả thấy yêu lắm hay là gắn kết lắm, đúng không?
Ở Vlog này thì mình sẽ nói cụ thể hơn về cách mà chúng ta làm điều đó.
Có rất nhiều lý do khiến việc nói về cảm xúc của bản thân là một việc không hề dễ dàng. Thứ nhất là bởi vì trước giờ hầu như không ai được dạy một cách rõ ràng về việc soi chiếu vào nội tại và hiểu chính bản thân mình. Trường học không dạy về điều đó, bố mẹ nuôi dưỡng chúng ta cũng ít ai nói về điều đó. Các sách self-help thì thường vẫn hay nói về chúng nhưng sách self-help có nhiều tai tiếng hơn là danh tiếng, vì vậy cũng chẳng có mấy ai coi trọng giá trị thực sự của những kiến thức trong đó.
Và rất nhiều người, kể cả là người lớn, thường gặp khó khăn trong việc hiểu rõ cảm xúc của bản thân, chứ đừng nói là nói ra với người khác.
Trước hết mình sẽ nói từ khía cạnh của đàn ông trước nhá. Chúng ta đều biết là đàn ông ở hầu hết các quốc gia cũng như mọi nền văn hóa đều bị mặc định là phải mạnh mẽ. Từ bé, đàn ông chúng ta đã được dạy dỗ là phải trở thành trụ cột của gia đình, phải mạnh mẽ. Từ đó không những cánh đàn ông không được dạy về việc thấu hiểu bản thân mà ngay cả khi họ nhận thức được chúng, họ còn được dạy là phải giấu đi những cảm xúc yếu đuối của bản thân nữa.
Cái nguy hiểm ở đây là không chỉ phụ nữ mà cả đàn ông già lẫn trẻ, có rất nhiều người đều hiểu sai về sự mạnh mẽ ấy ở đàn ông. Biết đào sâu và hiểu, thừa nhận và dám nói ra những tổn thương của mình, những cảm xúc của mình mới chính là điều mà cá nhân mình đánh giá là bước ngoặt đánh dấu sự khác biệt giữa một chàng trai và một người đàn ông. Biết dám thừa nhận rằng mình chỉ là một con người bình thường, có cảm xúc và cũng có thể bị tổn thương, cần rất rất nhiều sự dũng cảm. Nhất là khi người đàn ông đó lại có bộ não logic của đàn ông, như một thói quen sẽ coi những tổn thương đó là yếu đuối, là không đàn ông và cố ép bản thân phải nghĩ khác đi thay vì phải thừa nhận chúng.
Ví dụ như là khi hai người đi yêu xa chẳng hạn, người đàn ông không dám nói rằng mình không thích bạn gái của mình hay đi chơi với bạn thân khác giới của cô ấy, mặc dù anh ta biết là anh ta đang ghen. Bởi vì anh ta nghĩ rằng ghen tuông là biểu hiện của sự yếu đuối, rằng cô ấy đi chơi với bạn là điều bình thường và rằng mình mới là người đang nghĩ quá lên. Hoặc như khi người con gái của bạn nói lời tổn thương tới bạn nhưng bạn lại nghĩ là mình là người đàn ông, mình phải bao dung, mình phải không chấp nhặt những chuyện nhỏ đó, mình phải bỏ qua, mặc dù tổn thương thì vẫn còn đó, ấm ức thì vẫn còn đó. Và cô gái rất có thể sẽ lặp lại những tổn thương đó bởi có ai nói cho cô ấy biết về tổn thương của bạn đâu. Rõ ràng là điều đó sẽ không tốt cho một mối quan hệ, đúng không?
Còn một điểm nữa khiến cho đàn ông gặp khó khăn trong việc nói ra cảm xúc của mình là đàn ông có cảm giác tức giận nhanh hơn và lâu dịu xuống hơn so với phụ nữ. Từ thời xa xưa, tạo hóa đã buộc đàn ông phải có khả năng bảo vệ cho gia đình của mình để đảm bảo việc duy trì nòi giống. Vì vậy khi một mối đe dọa đột nhiên xuất hiện, đàn ông thay vì cảm thấy sợ hãi như phụ nữ thì lại ngay lập tức bật chế độ chiến đấu lên, tiết ra Adrenaline trong não để sẵn sàng bảo vệ bản thân cũng như bầy đàn của mình. Đồng thời họ cũng bị tạo hóa bắt buộc phải giữ chế độ chiến đấu đó trong một thời gian dài, bởi nếu họ có thể dễ dàng bỏ đi sự cảnh giác của mình, rất có thể là mối nguy hiểm kia, một con thú dữ chẳng hạn, sẽ ngay lập tức lao tới và lấy đi tính mạng của họ.
Chính vì vậy, khi một cô gái chỉ ra cái sai của một người đàn ông, hoặc khi người đàn ông đó giận cô gái vì điều gì đó, thì phản ứng của họ cũng sẽ y như khi họ phải đối mặt với thú dữ vậy. Họ sẽ giận nhanh hơn và giận lâu hơn, khó nguôi hơn. Và khi mà đã giận thì rất khó để có thể bình tĩnh được, phân tích cảm xúc bản thân được.
Với phụ nữ thì việc biết nói ra cảm xúc của mình dường như là dễ dàng hơn so với đàn ông, nhưng thực ra họ cũng gặp phải một số khó khăn. Vì họ có trí nhớ tốt, rất tốt là đằng khác, nên nếu họ bị tổn thương bởi bạn, họ dường như sẽ không thể ngăn nổi bản thân mình mà nhớ lại tất cả những lần họ bị tổn thương khác, dù là bởi bạn hay là bởi người khác, dù là bạn đã xin lỗi và giải quyết những lần đó hay chưa. Những tổn thương trong quá khứ sẽ bị dồn lại với lần tổn thương này chỉ trong tích tắc, và từ đó thì cảm xúc của họ sẽ rất dễ trở nên dâng trào. Mà từ góc nhìn của đàn ông, nó giống như thể họ đang làm quá vấn đề lên vậy. Mà khi cảm xúc của họ đang dâng trào, sẽ rất khó để họ có thể bình tĩnh nói rõ ràng về những gì mà họ đang cảm nhận.
Đó là chưa kể nhiều khi với phụ nữ, những dâng trào đó lại là tổng hợp của rất nhiều cảm xúc, kể cả là những cảm xúc không liên quan gì tới sự việc vừa diễn ra. Ví dụ khi một anh chàng mắng người yêu vì tội làm lề mề khiến hai người tới rạp chiếu phim muộn, cô ấy có thể vừa cảm thấy tủi thân vì bị mắng, nhưng cũng có thể cùng lúc đó thấy nhớ nhà, nhớ bố mẹ, hay cảm thấy bức xúc vì ban chiều ở chỗ làm vừa bị sếp mắng oan, hay thấy giận đứa bạn thân vì nó cứ seen xong không rep, vân vân và vân vân. Điều này càng khiến cho việc nói ra cảm xúc với phụ nữ trở nên khó khăn hơn.
Thêm vào đó thì như đã nói ở Vlog trước, phụ nữ thường muốn tránh né tranh cãi và muốn tránh làm phật lòng người khác. Nếu họ biết rằng khi họ nói ra sự tổn thương của họ, nhất là tổn thương được gây ra bởi bạn, bạn sẽ trở nên khó chịu hoặc sẽ gạt đi ý kiến của bạn, thì họ sẽ chọn cách im lặng và thụ động. Đây cũng là cách phản ứng không hề lành mạnh trong một mối quan hệ bền vững.
Ngoài ra còn một khó khăn nữa mà cả hai giới đều gặp phải, đó là việc không biết soi chiếu vào bản thân, chỉ biết phản ứng với sự việc và hướng suy nghĩ của mình ra bên ngoài thay vì vào bên trong, dễ khiến cho người ta thường tập trung vào việc đổ trách nhiệm lên cho người khác hay cho cuộc đời vì những tổn thương của mình, thay vì nhận ra phần trách nhiệm của mình trong đó.
Quan niệm của mình về việc gây ra tổn thương và bị tổn thương là không cần biết lý do cho việc gây tổn thương là gì, việc gây tổn thương cho người khác là sai, nhất là khi người khác đó là người bạn yêu. Ví dụ, tức giận vì người chồng đi làm về trễ mà không báo trước, gọi điện cũng không nghe, mà người vợ ngay lập tức chửi bới, lăng mạ người chồng khi anh ta vừa về đến nhà. Để rồi người chồng thay vì có thể nhẹ nhàng giải thích lý do thì giờ lại vừa bực bội lại vừa cãi lại. Và thế là một lý do nhỏ là đủ để cả nhà ầm ĩ. Trong những trường hợp như vậy, dù người chồng có lỗi khi về muộn mà không báo trước, nhưng người vợ cũng phải nhận trách nhiệm về những lời lăng mạ của mình. Không thể nào cứ nói là vì người chồng có lỗi trước và những lời chửi rủa gây ra bao tổn thương kia của người vợ là hợp lý, là đúng đắn.
Chỉ khi nào mà cả hai người đều nhận ra rằng mình không phải là đúng một trăm phần trăm và hiểu ra những tổn thương mà mình gây ra cho người kia thì cả hai mới biết hạ mình xuống mà có thể dễ dàng tiếp nhận lời góp ý, chia sẻ từ đối phương. Chứ nếu bạn cứ khăng khăng là mình đúng hoàn toàn, người kia sai hoàn toàn, thì bạn không những khó tiếp thu được ý kiến đối phương mà còn có xu hướng sử dụng những lời lẽ nặng nề hơn để phê phán đối phương. Cả hai cách phản ứng này đều không hề tốt cho một mối quan hệ.
Trong thực tế thì đàn ông hay bị cái tôi của mình mà không muốn thừa nhận sai, còn phụ nữ thì hay bị rơi vào bẫy tự cho mình là nạn nhân, vì vậy mình một trăm phần trăm không có lỗi, từ đó không nhận ra mình có chỗ nào không đúng.
Vậy thì làm thế nào để cả hai giới đều có thể nói về cảm xúc của bản thân một cách hiệu quả khi mâu thuẫn xảy ra, để đối phương không cảm thấy bị công kích lại sẵn sàng lắng nghe và sửa đổi?
1. Tự Soi Xét Bản Thân Thường Xuyên
Việc đầu tiên các bạn cần làm đương nhiên là tự soi xét bản thân 24/7, tức là mọi lúc mọi nơi. Cứ bất cứ khi nào mà các bạn không phải tập trung làm việc gì đó quan trọng, hãy thử nghĩ về những tình huống giao tiếp trước đây và nghĩ về cảm xúc của mình trong cái tình huống đó, nghĩ cả về cảm xúc của người kia và nghĩ xem đáng nhẽ mình có thể xử lý khác đi như thế nào. Rèn luyện việc suy nghĩ về suy nghĩ và cảm xúc của bản thân một cách thường xuyên sẽ giúp cho nó trở thành một phản xạ, và khi tình huống căng thẳng xảy ra bạn sẽ tự động biết phải làm gì và nói gì.
Trong quá trình bạn ngẫm lại những tình huống trong quá khứ đó, rất có thể bạn sẽ nhận ra rằng cách mình hành xử có thể đã gây ra tổn thương cho người kia như thế nào. Khi đó, đừng tập trung vào việc tìm cớ biện minh cho việc tại sao mình lại làm như vậy. Khi bạn nhận ra mình sai, sẽ rất dễ hiểu nếu bộ não của bạn ngay lập tức muốn tìm ra một lý do nào đó hợp lý cho hành động sai đó vì không ai muốn cảm thấy mình sai cả. Nhưng như đã nói ở trên, khi bạn làm ai đó bị tổn thương, dù lý do có là gì đi chăng nữa thì như vậy vẫn là sai. Giống như việc bố mẹ chửi rủa con cái một cách thậm tệ với mục đích giáo dục thì cách giáo dục đó cùng những tổn thương của người con vẫn là sai vậy.
Vì vậy, khi nhận ra những tổn thương mà mình đã từng vô tình gây ra cho người mình yêu, nếu bạn chưa từng xin lỗi họ vì nó thì hãy xin lỗi họ, ngay cả khi sự việc đó đã xảy ra từ rất lâu rồi. Ngay cả khi người đó không còn để bụng nữa, vẫn cứ hãy xin lỗi họ. Khi bạn làm như vậy thì đối phương sẽ cảm nhận được bạn thực sự coi trọng mối quan hệ này, rằng bạn luôn không ngừng muốn cải thiện bản thân, biết suy nghĩ đúng sai và luôn muốn vun vén để làm cho mối quan hệ trở nên tốt hơn, luôn muốn đối xử với đối phương tốt hơn. Từ đó không những họ cảm thấy trân trọng bạn, họ cũng sẽ có ý muốn đáp lại tình ý đó bằng cách làm tương tự.
2. Tập Trung Vào "Sự Việc", Không Công Kích "Con Người"
Tiếp đó, trong lúc xảy ra mâu thuẫn, cả hai bạn đều phải nhắc bản thân chỉ tập trung vào sự việc hay là hành động mà người kia làm, không nói về con người họ. Khi người kia vô tình làm điều gì đó khiến bạn phật lòng, hình ảnh về người kia trong đầu bạn sẽ rất dễ bị bóp méo. Bạn sẽ nhìn người đó như một người rất xấu với đủ các tính cách tiêu cực như ích kỷ, vô tâm, bảo thủ, vô duyên hay thậm chí là không có những phẩm chất của một người yêu, người chồng hay là người vợ, nhất là nếu hành động hay lời nói đó bạn đã nhắc nhở họ nhiều lần.
Từ đó, thay vì tập trung vào việc nói rằng "Anh chồng đã quên đổ rác", thì bạn lại nói rằng "Anh là cái đồ ích kỷ, chỉ biết người khác phục vụ mình, không bao giờ biết chia sẻ chuyện nhà cửa" hay đại loại vậy. Khi đối phương bị công kích một cách cá nhân như vậy thì dù có là người điềm đạm, chín chắn tầm mấy đi chăng nữa cũng sẽ cảm thấy rất khó nghe. Nhẹ thì người ta im lặng, nặng thì người ta cãi lại. Và dù là gì đi chăng nữa thì thông điệp thực sự bạn muốn truyền tải tới người đó sẽ không được tiếp thu. Ngược lại thì khi mà bạn tập trung vào sự việc, cái tôi của họ sẽ không cảm thấy bị tấn công, họ vẫn dễ cảm thấy ổn về bản thân, từ đó dễ dàng chấp nhận về việc họ vô tình mắc lỗi hơn, từ đó dễ dàng nhận lỗi và xin lỗi bạn hơn.
3. Bày Tỏ Cảm Xúc Của Bạn
Thứ hai, khi bạn nói về sự việc, hãy bày tỏ cảm xúc của bạn trong tình huống đó. Hồi xưa khi vợ chồng mình mới về ở chung thì vợ mình hay cằn nhằn về việc mỗi lần mình đi vệ sinh mình hay làm văng nước lên bệ ngồi. Nước thì là nước sạch thôi vì mình hay rửa bệ ngồi sau khi dùng xong. Thời gian đầu thì khi mà vợ mình góp ý với mình về việc đó thì cô ấy hay nói theo kiểu "Anh phải lau khô bệ ngồi khi dùng xong đi chứ!" hoặc là "Sao anh cứ hay quên lau bệ ngồi thế?". Mặc dù cô ấy không hề nói câu nào là công kích cá nhân và mặc dù mình vẫn luôn cố nhớ lau nó mỗi khi có thể, nhưng không hiểu sao cách cô ấy nói như vậy lại không vào đầu mình.
Tới khi mà hôm thay vì có thái độ cằn nhằn hay là ra lệnh về việc ấy thì cô ấy lại nói rất nhẹ nhàng và nói rằng "Anh ơi, mỗi lần anh đi vệ sinh xong thì anh lau bệ ngồi nhá. Lúc ban đêm em dậy đi vệ sinh mà em không để ý và ngồi vào thì em bị ướt và lạnh mông lắm". Cùng một nội dung đó thôi, nhưng khi cô ấy đổi cách nói như vậy, chuyển đối tượng từ "anh" sang cảm giác của cô ấy là "em", thì tự dưng trong đầu mình nghĩ rằng mình đang làm cô ấy bị lạnh, bị ướt, vậy thì mình phải thay đổi thôi. Và kể từ đó, việc lau khô bệ ngồi trở thành phản xạ vô điều kiện của mình mà không cần vợ nhắc nữa.
Vì phụ nữ rất nhạy cảm về mặt cảm xúc nên nếu người đàn ông làm được điều tương tự, tập trung vào cảm xúc của mình và có thể diễn đạt ra ngoài một cách từ tốn và rõ ràng thay vì gắt lên cáu gắt, thì chắc chắn là người đàn ông sẽ được nể trọng hơn rất là nhiều đấy.
4. Lựa Chọn Thời Gian Hợp Lý
Bên cạnh đó thì lựa chọn thời gian hợp lý để nói về cảm xúc của mình cũng vô cùng quan trọng. Chúng ta đã biết là không ai hoàn hảo cả. Ngay cả khi lúc bình thường bạn biết rằng khi nóng giận phải biết kiềm chế và không nên nói lời khó nghe, nhưng thường thì đã lúc bực bội rồi, tới mức mà phải nói ra rồi thì khó ai có thể kiềm chế được những lời nói đó. Và khi mà bạn đã bực mình rồi thì khả năng rất cao là bạn sẽ ưu tiên việc cảm xúc của mình được giải tỏa, sự bực bội của mình được lắng nghe hơn là việc nghe về cái người kia, cái người mà mình đang cho là có lỗi ấy, cảm thấy thế nào. Nếu đang lúc người kia đang bực mà bạn lại cứ nói là "Em nói như vậy anh cảm thấy ABC XYZ" thì rất có thể người kia sẽ cảm giác như bạn đang cãi lại, bạn đang không nhận sai và lại càng cảm thấy tức giận hơn.
Vì vậy, khi một trong hai người đã không giữ được bình tĩnh, trừ phi là họ định làm điều gì đó điên rồ, còn không thì hãy cứ im lặng để cho họ xả hết đã. Hãy lắng nghe tâm tư của họ và rút kinh nghiệm về những gì họ nói đã. Còn việc góp ý về cách nói của họ, hãy lựa khi mà họ đã bình tĩnh trở lại, thậm chí là chờ lúc họ vui vẻ thì hẵng góp ý. Khi đó thì mong muốn của bạn sẽ dễ dàng được tiếp thu hơn.
Thêm vào đó thì khi hai bạn đã hiểu nhau nhiều hơn, biết tính cách và thói quen của nhau rồi thì hai bạn cũng hãy để ý xem lúc nào thì đối phương có thể trở nên xấu tính nhất và tránh góp ý vào những lúc đó. Ví dụ mình có thói quen là dễ trở nên cáu gắt mỗi khi đói bụng hay là lúc mệt. Cứ lúc nào mà mình vừa đi làm về mệt mà vợ mình lại tức tốc lại gần kể chuyện hay là hỏi chuyện thì mình chỉ muốn trả lời cộc lốc cho xong để được một mình. Và hồi trước khi mà mình làm như thế thì đương nhiên là vợ mình sẽ cảm thấy bị cụt hứng và lại dỗi giận. Mất một thời gian khá khá vợ mình mới học được cách lựa lúc khác để hỏi chuyện.
5. Tin Tưởng Đối Phương
Mình nghĩ một trong những điều quan trọng nhất trong việc nói về những cảm xúc, những tổn thương của mình với đối phương là việc tin tưởng ở họ. Tin tưởng rằng những tổn thương họ gây ra cho mình là do họ không cố tình làm tổn thương bạn, là họ thiếu kinh nghiệm trong xử lý tình huống hoặc do họ thiếu hiểu biết về tâm lý của người khác giới. Với tất cả những điều đó đều là những điều có thể học được.
Khi mà bạn tin tưởng vào người đó như vậy thì bạn sẽ không coi người đó là người xấu mỗi khi họ khiến bạn bực mình và bạn cũng sẽ cảm thấy bao dung với người đó hơn. Việc này là rất quan trọng bởi vì khi mà hai bạn về sống chung với nhau, tiếp xúc thường xuyên với nhau đồng nghĩa với việc những khác biệt giữa hai người sẽ liên tục được hé lộ, thì việc hai bạn có mâu thuẫn, cãi vã và cái cảm giác bực mình, tổn thương kia là không thể tránh khỏi. Nếu lần nào có cãi vã, bạn hoặc đối phương lại cho rằng người kia là người xấu, rằng mình đúng họ sai, thì chẳng mấy chốc mà hai người sẽ muốn chấm dứt một cuộc hôn nhân vốn dĩ có thể hàn gắn được. Vì vậy đừng mắc phải sai lầm đó nhá.
Vậy là tới cuối Vlog rồi. Rất mong Vlog này sẽ giúp được các bạn ít nhiều, nhất là các bạn trẻ đang tính tới hôn nhân trong thời gian sắp tới. Và bây giờ, tạm biệt và hẹn gặp lại. Tạm biệt.